Hành trình đầy kịch tính và hy vọng mới
Mục lục
- Giới thiệu
- Paul đón chào khách
- Paul - chủ nhà dễ tính
- Ashely - một niềm vui đáng chúc mừng
- Khoảng cách giữa Hai con người
- Không gian tăm tối của Paul
- Ishwari - người mẹ yêu dấu
- Pagan Min - nỗi tiếc nuối và hiểu lầm
- Sự đau khổ của mất mát
- Ishwari và việc rời bỏ
- Con đường vàng - một cuộc hủy diệt
- Những điều khiến cuộc sống trở nên tồi tệ hơn
- Cry for Help
- Cuộc họp mặt đầy hận thù
- Yêu cầu trợ giúp và sự đáp ứng tiếp theo
- Chạy trốn và mưu cầu cứu giúp
- Yuma và cuộc trò chuyện
- Sự trở lại của Pagan Min
- Đối mặt với khủng bố
- Tìm hiểu những gì anh ta biết
- Truy lùng trong đồng cỏ
- Cuộc trốn chạy và cuộc đấu tranh
- Cuộc đối đầu cuối cùng
- Trên con đường đến tháp
- Trận chiến căng thẳng với Pagan Min
- Sinh tử khốc liệt
- Sự trở lại và hy vọng mới
- Trò chơi với cuộc sống
- Sự giúp đỡ từ Sabal
- Hành trình tiếp theo của AJ
🎉 Bài viết: "Hành trình đầy kịch tính và chấn động của một con người"
Paul đón chào khách đến góc nhỏ của Kirati - một nơi không đúng với sự kỳ vọng của tôi về sự trầm tư và buồn rầu. Có một không gian tăm tối ẩn chứa những bí mật, nơi những hiện hữu được nhựa nên từ chất máu. Đôi mắt của Paul lộ ra nụ cười phản bội, khi cái túi che mặt trên đầu bị cởi ra. Lần này, Paul không ngại xin lỗi vì những gì đã xảy ra trước đó.
Nhưng nói thật, đây không phải là những gì tôi đã nghĩ. Mọi thứ mới và tươi sáng hơn, nhỉ? Đó là bạn, đó là tôi - cái tôi không chắc chắn về nó nữa. Nhưng mẹ của bạn, mẹ tôi thì khác. Cô ta hiểu tôi, cô ta hiểu tôi theo một cách mà không ai từng làm được.
Điều này đưa tôi trở lại hồi ấy, lần cuối cùng tôi nhìn thấy Ishwari. Đó là nhiều năm trước, khi cô ta nói với tôi rằng cô ấy yêu tôi. Phụ nữ, họ có thể làm được điều đó - họ có thể nói với bạn rằng họ yêu bạn trong khoảnh khắc và làm cho lời nói đó có ý nghĩa. Còn đàn ông, không - chỉ khi nhìn lại thì họ mới thực sự yêu bạn và quá khứ đã phủ bụi.
Từ đó, tôi bắt đầu trách mình vì những gì đã xảy ra, nhưng sau đó tôi nhận ra - không phải tại tôi. Đó là con đường vàng đã hủy hoại mọi thứ, những kẻ khủng bố đã phá huỷ công việc của tôi. Giống như bữa tối, nhưng chẳng ai từng dạy bạn rằng nhắn tin là một hành động thô lỗ khi đang ngồi bàn ăn, phải không?
Dù sao thì, chúng ta đang cùng rj Galley đấy. Bạn chắc chắn sẽ thích phần này - khi người ta yêu cầu trợ giúp, họ không nhắn tin, họ khóc lóc cầu cứu. Vậy đi, hãy khóc, hãy làm một điều gì đó, và làm điều đó đúng.